Bác Võ Nguyên Giáp -Vị Tướng huyền thoại qua đời để lại nỗi tiếc thương vô hạn cho mỗi người dân đất Việt. Với lòng tiếc thương vô hạn trong giờ phút đau thương mất mát của toàn đân tộc, nhà giáo Nguyễn Thị Ngọc Bích - nguyên Phó GĐ Sở GD&ĐT Hà Nội có mấy vần thơ nhớ Bác, tiễn biệt Bác như một nén tâm nhang kính cẩn dâng lên Người thay lời vĩnh biệt Người anh hùng của dân tộc. Tạp chí Giáo dục Thủ đô xin trân trọng giới thiệu bài thơ:
Nghe Bác mất lòng con đau thắt
Chẳng thể ngăn được dòng nước mắt
Cứ trào lên thương nhớ đầy vơi
Con lặng ngồi, nước mắt tuôn rơi.
Dẫu hiểu rằng quy luật cuộc đời
Sinh - lão - bệnh - tử, cứ thế thôi
Sao lòng vẫn nặng khôn thương tiếc
Vị Tướng của dân trọn kiếp Người.
Bác đã đi rồi sao Bác ơi!
Con vẫn nhìn thấy Bác nơi nơi
Mùa thu Hà Nội hanh hao nắng
Tiễn Bác lệ rơi, gió lặng rồi.
Bác cứ nằm yên nghỉ Bác ơi!
Triệu triệu con tim đứng bên Người.
Anh hùng dân tộc - Nhân cách lớn
Sống mãi muôn đời, mãi xanh tươi.